Tổng Yến Trầm vỗ vào vai của cô, thanh thanh nói: “Em cứ nghỉ ngơi mang lại tốt, chuyện hiến tế bào tạo thành màu, anh vẫn tìm fan khác tương xứng hơn”

Sau lúc Tổng Yến Tràm và Côn Dã thoát ra khỏi phòng bệnh, mộ Vi Lan hai tay bao bọc lấy mặt, thay đổi sâu một hơi, cô nỗ lực nhớ lại, đứa bé xíu này đến từ lúc nào…


Mộ Vi Lan phân chia tay lừ đừ sở xuống phần bụng, ngón tay bao gồm chút run rẩy.

Bạn đang xem: Nuông chiều cô vợ khó tính

Đứa bé nhỏ này, sớm ko đến, muộn ko đến, vì sao cứ bắt buộc đến vào từ bây giờ chứ?

Cô và Phó Hàn Tranh… đã li hôn rồi mà…


Khoé mắt, dẫn dẫn đỏ ửng lên.

Ấm ức, buồn bã, hoang mang… tuyển mộ Vị Lan lần chần phải có tác dụng sao.

Bên ngoại trừ phòng bệnh, Tổng Yến Trầm nhìn chiêu tập Vi Lan xuyên thẳng qua tấm kính vào suốt, dặn dò Còn nhiều năm “Người tôi bảo anh khảo sát thế làm sao rồi “phó Hàn Tranh à, nhân vật có tầm ảnh hưởng của Bắc thành, tài liệu tra được, những hiển thị fan này gần như phương diện hầu như tuyệt vời, dẫu vậy mà có lẽ là làm cho giả, nếu không thì sao lại bỏ bà xã chứ?”

“Có khảo sát được nguyên nhân bầy họ li hôn không?”

Tống Yến Trầm cúi đầu chỉnh lại cúc áo sơ mi

Côn Dã nói: “Lí bởi vì li hôn của bạn tên Phó Hàn Tranh này với cô chủ nhà họ vô thuộc hoang đường, công ty của Phó Hàn Tranh lại lầm tưởng rằng cô chủ là con gái ruột của ông ta, như vậy, Phó Hàn Tranh lại thành quan hệ anh em họ với cô chủ, nghe nói… Phó Hàn Tranh là hại bị dư luận công kích, cần mới li hôn cùng với cô chủ.”

Tống Yến Trầm chau mi chặt hơn. “Vì hại chuyện vẫn chưa xảy ra, đề xuất từ quăng quật hôn nhân của bản thân mình sao?”

Tổng Yến Trầm cứ cảm thấy gần như chuyện này hầu hết là vô căn cứ, phụ thuộc địa vị sống Bắc thành của Phó Hàn Tranh, nếu rất thực sự bị chuyện nhỏ này uy hiếp, vậy năng lượng ứng phó của anh ý cũng quả là yếu rói.

Chuông điện thoại cảm ứng thông minh của Côn Dã reo lên. Sau thời điểm cúp mày, Còn Dã đi lùi giọng thông báo: “Cậu nhà hai, Phó Hàn Tranh đến Nam thành rồi, chắc chắn rằng đến tìm cô chủ đẩy “Ngăn cản anh ta, đái Tiểu bây giờ tâm trạng sai trái định, chạm mặt anh ta e là sẽ xảy ra chuyện”

“Vâng, cậu công ty hai ***

Phó Hàn Tranh cùng Từ Khôn vừa xuống sản phẩm bay, ngay tắp lự bị máy tín đồ mặc áo đen bao vây lại.

Phó Hàn Tranh về mặt lạnh lùng, rét mướt giọng nói: “Từ Khôn, coi ra buộc phải ra tay rồi, anh có vấn đề gì không?”

“Đi theo Boss từng nào năm nay, tôi vẫn chưa được đích thân ra tay, nhưng lại mà lúc này nhìn bốn thái này, ko ra tay thì quả thực có lỗi với chân thành của đối phương.

Một thương hiệu áo đen trong các số đó mở mồm nói: “Tổng giám đốc Phó đừng hiểu nhầm, cậu nhà hai nhà cửa hàng chúng tôi chỉ là ao ước mời anh qua đó ngồi một chút, không tồn tại ý gì khác.”

Phó Hàn Tranh chau mi lại, góc nhìn thẩm xuống vài phần, trường đoản cú Khôn ghé mặt tai nói: “Boss, gồm phải lừa gạt không dây? Tổng yên Trầm là nhân vật lừng danh ở nam giới thành, nếu như như anh ta chơi trò đó, thì cũng thừa là mất giá bán rồi

Người áo đen cầm đầu bật cười, rồi lễ phép gất đầu cùng với Phó Hàn Tranh, “Xem ra tgđ Phó có chút đọc biết cùng với cậu nhà hai chúng tôi, nhị vị, mời đi mặt này.

Phó Hàn Tranh với Từ Khôn thẳng ngồi lên chiếc xe Bentley màu sắc đen.

Chiếc xe pháo Bentley màu black lái vào trong vườn nhà họ Cổ.

Vệ sĩ cầm đầu dẫn Phó Hàn Tranh và Từ Khôn lấn sân vào trong biệt thự.

Sau khi vào biệt thự, dì Dương nói: “Đây chắc chắn rằng anh Phó nhỉ, cậu công ty hai shop chúng tôi đang sống bàn trà sau vườn ngóng anh.”

Từ Khôn đang mong muốn đi cùng Phó Hàn Tranh, thì bị vệ sĩ chống cản, “Cậu nhà hai shop chúng tôi chỉ mời anh Phó thôi.”

“Một bản thân tôi vào là được.”

Từ Khôn chau mày, “Boss, cẩn thận.”

Phó Hàn Tranh gật gật đầu, rồi sài bước đi đi ra mâm trà sau vườn.

Bàn trà là đẳng cấp lộ thiên, bao bọc trồng không ít cây tre, cảnh quan rất an nhàn.

Phó Hàn Tranh vừa đến liền nhìn thấy Tống Yến Trầm đang ngồi trên ghế tre.

Tổng Yến Trầm đương nhiên cũng bắt gặp Phó

Hàn Tranh. Khi hai người bọn ông chạm mắt nhau, cũng rất có thể ngửi thấy hương thơm thuốc nổ trong ko khí.

Tổng Yến Trầm bất chợt phi cười, coi ra, Phó Hàn Tranh là coi anh ấy thành “đạo tặc bắt cóc” rồi. “Tổng người đứng đầu Phó, lần đầu gặp mặt, dùng cách này để mời anh cho làm khác, là lỗi của tôi”

“Nếu tgđ Tổng vẫn biết đây chưa hẳn là cách để tiếp khách, vậy thì nên cần đem ra chút thành ý, tôi cũng không có tâm trạng uống trà trò chuyện với anh, anh cất tiểu Lan đi đâu rồi?”

Phó Hàn Tranh hỏi một biện pháp nói trúng tim black vốn dĩ không tồn tại ý định đánh thái rất quyền với Tổng Yến Trầm.

Tống Yến Trầm vẫn mỉm cười nho nhã như vậy, xách âm trường đoản cú sa tinh tế, điểm đạm dìm trà, “Không bắt buộc anh đã li hôn cùng với cô ấy rồi sao? Tôi che cô ấy đi đâu, chắc chắn rằng không liên quan đến anh nhỉ?”

Phó Hàn Tranh chiến hạ thần mang ra hai quyền ghi nhận kết hôn từ trong túi ra để lên trên bản đá, “Tôi có li hôn với mộ Vị Lan tốt không, pháp luật nói ra sao thì vẫn như vậy. Tgđ Tống che giếm vk của tôi, về tình với về pháp, rất nhiều không tủ hợp cho lắm nhiề”

Phó Hàn Tranh vô cùng tức giận, giọng nói cực kỳ lạnh lùng, sắc đẹp mặt sầm uất đến đáng sợ.

Xem thêm: Badboiz Là Gì ? Sự Khác Biệt Của Bad Boy Chính Thống Và Tà Đạo

Tống Yến Trầm rót một cốc trà Long Tĩnh nóng hồi, đẩy ly trà đến trước phương diện anh, nói: “Nghe nói tgđ Phó trước giờ đồng hồ không đam mê màu mè, tính giải pháp lại càng điểm tĩnh, từ bây giờ vừa gặp, sao lại hấp tấp vội vàng như vậy chứ?”

Phó Hàn Tranh nhìn chằm chằm anh ấy, trong giọng nói mang theo khá lạnh, mỉm cười khinh nói: “Tổng người đứng đầu Tổng bắt cóc bà xã tôi, lẽ như thế nào tôi tránh việc hấp tấp sao?”

“Nhưng tè Lan… trong khi đã không thỏa thuận anh là ck cô ấy rồi.”

Sắc mặt của Phó Hàn Tranh càng thêm lạnh lẽo, mặt black đến ghê người, “Không ngờ rằng tgđ Tống lại thích làm chuyện tạo xích mích như vậy.”

Tổng lặng Trầm hoàn toàn không lý giải ý, nhưng mà mở điện thoại cảm ứng thông minh ra, phát một quãng ghi âm. “Em thực thụ không muốn chạm chán Phó Hàn Tranh sao?”

“Tôi không muốn gặp gỡ anh ấy nữa, nhắc cả bây giờ anh ấy gồm quỳ trước phương diện tôi mong xin tôi theo ông ấy về nhà, tôi cũng trở thành không theo anh ấy về đâu!”

Tổng Yến Trầm bật cười, hứng thú quan sát vào màu sắc sặc sở bên trên khuôn phương diện của người bầy ông trước mặt, “Tổng giám đốc Phó, không hẳn tôi không muốn để anh chạm mặt tiểu Lan của anh, là tè Lan của anh, ko muốn gặp mặt anh. Tôi và tiểu Lan là đồng đội rất thân, tôi coi cô ấy như fan nhà, ra quyết định của cô ấy, tôi đương nhiên ủng hộ.